10 năm khởi nghiệp từ năm 18 tuổi

10 năm khởi nghiệp từ năm 18 tuổi

Xin chào toàn bộ cộng đồng eCommerce, mình là Thành, vài ngày nữa là mình 28 tuổi. Nhân dịp cuộc thi, mình xin chia sẻ về con đường kinh doanh của mình 10 năm qua. Nó là câu chuyện thực tế của mình đã trải qua, có thăng, có trầm.

2010 mình đỗ Học viện Ngân hàng, được 3 ngày vào học thì bạn mình rủ mình đi bán…Oriflame, công ty mỹ phẩm đa cấp mà thời đấy 10 ông sinh viên chắc phải 5 ông đi làm, 5 ông còn lại đi làm Amway. Không như nhiều người làm vài ngày nghỉ, mình làm tận 2 năm và trong 2 năm đó thì mình chả có kết quả gì. Nói thật lúc đó ra ngoài vẫn gáy to nhưng thật lòng sợ kinh khủng, ham làm ham chơi nên mình cúp học cực nhiều. Cái mình học được là vài khái niệm Tự do tài chính, kinh doanh, làm chủ. Nhưng mình nghĩ lại thời điểm đó mình học được cái vỏ thôi chứ chả hiểu cái ruột là gì.

Cuối 2012, nghèo quá, mình quyết định đi làm chở cơm các sáng trong tuần từ 10h đến 1h với mức lương 800k 1 tháng. Làm được một tháng thì hàng ăn nó đóng cửa nên mình cũng nghỉ luôn. Sau đó 2013 ngồi loay hoay không biết làm gì, mình đã làm shipper tự do trên lamchame .com – Sau một tháng đông khách quá, mình mở dịch vụ Shipper và lúc đó có 10 nhân viên. Cách làm cực đơn giản, mình tự chạy ship cùng nhân viên, xong bắn đơn cho mấy ông kia. Mình tính tiền và chia tiền.

Giữa 2013 thì mình chơi với một ông anh cũng có khoảng 10 nhân viên như mình. 2 anh em về làm với nhau, gộp khách gộp nhân viên. Và sau 6 tháng làm chung thì MÌNH BỊ ĐUỔI.
Một sáng đẹp trời, mình đến chỗ làm thì ông ấy gửi phong bì tiền cho mình, và kêu là mày nghỉ đi, mày lấy lại khách nào nhân viên nào thì mày cứ lấy lại phần của mày. Lý do là cách làm việc của mày với anh không hợp nhau. Ok đuổi thì mình đi, mình lại mở lại dịch vụ ship, làm với thằng em chơi thân với mình, lại đi tuyển nhân viên. Nghĩ lại đấy cũng là lần đau đầu tiên trong đời.
Tầm 2014 mình nhớ hồi đấy giaohangtietkiem còn là dịch vụ ship ở ngõ ở Lê Duẩn, mình cũng là dịch vụ ship có tiếng, có khoảng 20-30 nhân viên tuỳ thời điểm. Thu nhập lúc đó của mình là 30-40 triệu 1 tháng. Lúc đó mình đứng giữa 2 khả năng, nên làm tiếp hay nghỉ làm cái khác. Vì mình tin sớm muộn gì cũng có những ông lớn nhảy vào cái mảng vận chuyển này chứ không còn là sân chơi cho cò con nữa. Còn mình thì không thích lớn, mình không có ước mơ trở thành ông nọ bà kia và mình cũng không có khả năng quản lí cả một công ty lớn. Mỗi người có một mục tiêu sống khác nhau.
2015, mình cứ để nhân viên làm lai rai, kệ công việc càng ngày càng đi xuống, còn mình đi bán quần áo. Lúc này mình bắt đầu quen người yêu và là vợ hiện tại của mình. Vợ mình là khách của bên ship mình mở, lúc này đang bán online ở nhà, tự làm, không nhân viên.
Mình đã setup để mở cửa hàng đầu cho vợ mình (brand 1) , còn mình mở thêm 1 brand (gọi là 2) riêng để tự bán. Quan trọng nhất là mình quyết định thôi học đại học, vì lúc đó mình nghĩ đời mình không dùng đến cái bằng Học viện Ngân hàng đâu nên lấy cũng không cần thiết. Mình đi mua một cái bằng giả về lừa phụ huynh, buồn cười nhất là đến ngày dẫn người yêu về ra mắt thì cũng là ngày trường gửi giấy thôi học về nhà. May là lúc đó hết nghèo rồi nên mẹ không mắng nữa.

2016 mọi thứ cứ đều đều, thì dịch vụ ship chính thức đóng cửa. Mình đã đoán đúng, khi ngoài đường giờ toàn Now, Grab, không có chỗ cho cò con như mình. 2 brand 1 và 2 đều phát triển, doanh thu tăng đều đặn. Dến cuối năm 2016 đầu 2017, mình nhượng quyền thêm 1 brand thứ 3 về Hà Nội, brand này đã phát triển phi mã, mình hoàn vốn đầu tư trong…3 ngày do mở sát Tết Âm. Brand 1 mình đã mở thêm được 1 cửa hàng ở Sài Gòn.
Năm 2017 là 1 năm thăng hoa của mình, cả 3 brand đều đi lên, mình có tổng 11 cửa hàng cho 3 brand đó, lúc này mình chính thức kha giả một chút, mua xong nhà, xong xe, còn dư tiền và chả nợ nần ai cả.
2018, khi mọi thứ ngon lành thì bắt đầu nát, mọi thứ quá khả năng kiểm soát của mình. Brand 3 đi lên nhanh nhất và toang nhanh nhất, nó cũng không phải con đẻ của mình, nên trước khi nó kịp lỗ vốn thì mình đã trả lại hết cổ phần cho founder. Hiện tại thì brand đó vẫn mạnh, đã mở 7 cửa hàng trên toàn quốc, mình và founder đó vẫn chơi thân với nhau.
Brand 2 thì chết chậm hơn, nhưng đến năm 2019 thì coi như nó sắp chết hẳn. Vì mình đã không kịp chuyển nó lên Sàn Shopee, Lazada và sản phẩm không đặc thù dễ sao chép nên nó chết đến nơi rồi. Mình đang cố cứu nó nhưng khó quá.
Brand 1 thì do vợ mình là người chăm sóc sản phẩm nhiều nhất nên nó sống khoẻ, về sản phẩm vợ mình giỏi hơn mình. May quá nó kịp lên sàn nên giờ vẫn sống nhăn.
2019 này thì năm tuổi nên mọi thứ đều không ổn lắm, mình sờ đâu chết đấy, ra sản phẩm mới tạch liên tục, không ăn được mẫu nào. Giá thì cạnh tranh và lãi thấp đi. Tổng doanh thu không giảm, thậm chí tăng, nhưng lợi nhuận giảm mạnh nên nói chung cả năm nay mặt mình cũng hơi nhăn nhó. Thực sự thì thời trang 2018 2019 là cuộc chơi của sàn, và thời trang là lĩnh vực tre già măng mọc, 1 tay ngang có thể thành ngôi sao và đập một ông lớn chết tươi. Năm sau mình sẽ cố gắng chơi sàn nhiều hơn, không thể tụt hậu mãi được.

Qua 10 năm thì hiện tại tính ra mình cũng tự do tài chính rồi vì tổng chi tiêu nhỏ hơn nhiều so với số tiền chỉ cần đem gửi ngân hàng rút lãi ra ăn. Nhưng mình còn trẻ và mình vẫn làm việc, chỉ vì thích chứ không làm gì cũng buồn. Mình tin là điều giúp mình thành công so với tuổi là do mình tốt tính, làm gì cũng phải thật hay chịu giảm lợi ích của mình đi so với người ta thì mình sẽ được nhiều bạn bè giúp đỡ. Ngoài ra thì chăm chỉ là yếu tố hàng đầu nữa. Ở cái tầm 2 mấy, thằng nào cũng thấy chênh vênh cả, phải lấy vợ vào mới hết chênh vênh.
Hi vọng câu chuyện mình vừa bịa ra sẽ giúp các bạn có thêm động lực trong cuộc sống. Định kết bài như này nhưng thấy thiếu nghiêm túc quá. (Bổ sung: em bảo là em định ghi kết như này nhưng thiếu nghiêm túc, tức là những gì em nói là thật đó chứ không phải chém gió đâu, các bác đừng chửi em 🥺)

Người quen đọc được thì hãy cứ coi như em chém gió chứ em nghèo lắm. Chúc anh em có một cái Tết ấm no.

Ảnh minh hoạ: xe mua cuối năm 2018.

Nguyễn Việt Thành / Cộng đồng Ecomme