Tâm sự Nó và Tôi thời hiện đại

Nó và Tôi thời xưa: “ Tôi Nó sinh ra nhằm chinh chiến mới quen nhau mà thương mến…Nó quê ngoài kia từ lâu lắm chưa lần về. Ngày Tôi gặp Nó nét đăm chiêu đêm nhập ngũ, thấy thương nhau nhiều quá….” (trích lời ca khúc Nó và Tôi – sáng tác Song Ngọc)

Nó và Tôi thời nay:

Nó và Tôi sinh ra cùng tuổi, là hàng xóm của nhau.

– Ngày đầu tiên vào lớp 1, tôi đã đọc thông viết thạo, thuộc lòng bảng cửu chương, đọc trôi chảy 5 điều Bác dạy, cô giáo nhìn tôi mỉm cười đầy hy vọng; Ngày đầu tiên vào lớp 1, cô giáo hỏi gì Nó cũng lắc đầu, càng hỏi càng không biết, cô giáo thở dài mặt nhăn mày nhó.

– Năm lên lớp 3, tôi đạt giải nhất cuộc thi năng khiếu học sinh tiểu học toàn Tỉnh, trên đầu đội lên một vòng nguyệt quế; Năm lên lớp 3, Nó là học sinh cá biệt, đánh nhau trận thắng trận thua. Sau 1 trận chiến đại bại, Nó đeo lên mặt một vết sẹo dài.

– Lên lớp 5, tôi là tấm gương học tập trong toàn trường, bố tôi thường xuyên được mời đến trường để nói chuyện, phổ biến kinh nghiệm giáo dục; lên lớp 5, nó là điển hình của hình phạt úp mặt vào tường, bố nó thường xuyên bị triệu tập đến trường để nghe truyền đạt biện pháp giáo dục con cái.

– Năm lớp 7, bố tôi mổ lợn chiêu đãi họ hàng và làng xóm khi tôi đạt giải nhì cuộc thi học sinh giỏi toán toàn Tỉnh; Năm lớp 7, bố nó đi cùng bác hội trưởng hội phụ huynh đến từng nhà các bạn để xin các phụ huynh tha lỗi cho nó, không đưa ra ban giám hiệu.

– Năm lớp 9, tôi được vinh dự kết nạp vào Đoàn TNCSVN; Năm lớp 9, nó được vinh dự ghi tên vào danh sách thanh niên chậm tiến của Xã và được hưởng chế độ theo dõi đặc biệt.

– Năm lớp 11, tôi được thầy hiệu phó và thầy chủ nhiệm dẫn lên Hà nội dự thi Đường lên đỉnh Olimpia, thầy trò được chiêu đãi trọng thể, còn được ngủ 1 tối khó quên trong khách sạn Melia; Cũng trong buổi tối khó quên đó, nó trèo tường và nhà kho Hợp tác xã chuyển nông cụ ra ngoài bán sắt vụn, được bảo vệ áp giải lên Công An xã nghỉ ngơi 2 ngày.

– Năm lớp 12, Lớp phó văn nghệ xinh đẹp nhất lớp viết thư tình cho tôi, nhưng thư còn chưa kịp đến tay tôi thì đã bị thầy giáo chủ nhiệm tịch thu, cảnh cáo không được làm ảnh hưởng đến việc ôn thi đại học của tôi; Năm lớp 12, Nó viết thư tỏ tình cho bạn gái vừa béo vừa xấu nhất lớp, nhưng bạn gái này vừa nhận được thư đã vo viên vứt vào sọt rác rồi trợn mắt quát để yên cho tớ tập trung thi tốt nghiệp.

– Ngày ra trường, ông bảo vệ chỉ vào tôi dạy thằng cháu còn nhỏ: phải học tập anh này, sau này mới được mọi người tôn trọng; Ngày ra trường, ông bảo vệ chỉ vào Nó dạy thằng cháu nhỏ: đừng có học tập người kia, sau này không khá được đâu.

– Sau khi tốt nghiệp, tôi thi đỗ đại đọc, lặn ngụp trong biển học mênh mông; Sau khi tốt nghiệp, nó gia nhập đội quân chỉ trỏ buôn bán đất nông nghiệp và đất trang trại cho người Hà Nội đầu cơ.

– Hết năm thứ 2, tôi đã hoàn tất chương trình Đại học đại cương và trở thành thủ khoa; Cùng năm đó, Nó đã kiếm được một số tiền khá, lên Hà Nội đăng ký thành lập công ty bất động sản.

Sinh viên thất nghiệp

Sinh viên thất nghiệp

– Ngày tốt nghiệp Đại học, tôi hăm hở cầm hồ sơ đi các nơi xin việc với tấm bằng Tốt nghiệp loại ưu, nhưng đi đến đâu cũng như húc đầu vào đá, đành phải chấp nhận 1 công việc trái nghề với mức lương không đói cũng chẳng no, tôi như bị dội một gáo nước lạnh lên đầu; Công ty của Nó gặp thời sốt đất làm ăn như diều gặp gió, đổi thành Sàn giao dịch BĐS, chức danh của Nó từ Giám đốc đổi thành Tổng Giám đốc, tuyển nhân viên liên tục, vì số lượng hồ sơ xin việc quá nhiều, cuối cùng chức danh bảo vệ cũng phải đặt tiêu chí có bằng cử nhân loại khá trở lên, chức danh cán bộ thị trường thực chất là cò nhà đất phải có bằng thạc sĩ trở lên.

– Bao nhiêu trưa hè đỏ lửa, Tôi mồ hôi nhễ nhại ngồi trên chiếc xe máy cà tàng mới mua bằng tiền bán con bò của nhà tôi để đi tìm nhà thuê; Nó ngồi trên xe Mecerdes, đi cùng các Bí thư, Chủ tịch địa phương tìm mặt bằng xây dựng chung cư cao cấp và biệt thự.

– Ca sĩ nổi tiếng trong Sài Gòn ra biểu diễn, tôi không có tiền mua vé, bạn gái yêu nhau từ thời sinh viên không nói gì chỉ lắc đầu thở dài; Nó tài trợ cho buổi biểu diễn, Ca sĩ nổi tiếng hết sô đã về biệt thự của nó cùng uống Sâm Panh đến trưa hôm sau mới dậy.

– Tôi bí bách tiền bạc, quyết định học tập Nó để buôn bán, nhờ bố tôi vay người nhà một số tiền mở cửa hàng bán quần áo thời trang, sau 2 tháng cửa hàng đã phải đóng cửa vì doanh thu không đủ bù chi phí. Nhìn đống quần áo hàng tồn chờ bán thanh lý, tôi chợt ngộ ra và thốt lên rằng: Buôn khó thế này sao?! ; Nó rảnh rỗi thời gian tham gia học tại chức, việc chính là mời các thầy đi ăn nhậu và rủ các em gái cùng lớp đi karaoke, sau 3 năm lấy được tấm bằng MBA, ngỡ ngàng thốt lên rằng: Học dễ thế này sao?!

– Đêm trung thu năm ấy, bạn gái Tôi đã chia tay tôi vì lý do tôi không có nhà, không có xe, không có tiền đồ, không lo được cho em của nàng vừa thi đỗ đại học.; Đêm trung thu năm ấy, Nó rủ lớp phó văn nghệ xinh đẹp đã từng viết thư tình cho tôi nay đã ly thân với chồng đi chơi, lớp phó đã ngả đầu vào vòng tay của Nó.

– Còn nhớ một buổi tối mùa đông, tôi đứng ngoài cửa mặt nhăn nhó, mồm ấp úng xin bà chủ nhà to béo cho khất tiền thuê nhà đến kỳ lương; Tối mùa đông đó, tôi quay vào căn hộ cấp 4, nhìn lên chiếc TV cũ, thấy nó đang ngồi với một nữ biên tập viên xinh đẹp bàn về văn hóa doanh nghiệp và chiến lược kinh doanh.

Nữ MC xinh đẹp

Ảnh minh họa: Nữ MC xinh đẹp

– Nhà cửa lên giá vù vù, ước mơ sở hữu 1 căn nhà càng ngày càng xa vời vợi, bố tôi lên Hà Nội thăm tôi, nhìn điều kiện sinh hoạt của con, ra về không cầm được nước mắt; Nhà cửa tăng giá vù vù, ngày càng trở thành giá trị cốt lõi đánh giá con người, nó tặng cho các cô bồ không biết bao nhiêu căn chung cư, có một cô nàng khi bố lên thăm thấy con có căn hộ chung cư khang trang đã hãnh diện về khoe khắp xóm.

– Còn nhớ Tết nguyên đán năm ấy, tôi về thăm nhà, bạn bè hàng xóm chả ai đếm xỉa đến tôi. Nghe nói trường cũ tổ chức lễ kỷ niệm và mừng xuân, tôi cũng muốn đến tham gia. Vừa đến cổng trường, ông bảo vệ chỉ vào tôi giáo giục thằng cháu: đừng có học cái ông này, học hành nhiều mà chẳng làm nên trò trống gì, đến bản thân mình cũng không lo nổi; Nó về nhà chơi tết, được chủ tịch Huyện tiếp đón long trọng. Tham dự lễ hội trường được mời ngồi ghế danh dự cạnh ông Hiệu trưởng, được mời lên bục phát biểu cảm tưởng, Nó biết ơn thầy cô đã dạy dỗ nên người như ngày hôm nay, quyên góp vào quỹ xây dựng trường một số tiền lớn. Ông bảo vệ chỉ vào nó giáo dục cháu mình: Phải học tập ông đang phát biểu kia kìa, tay trắng khởi nghiệp, cha mẹ họ hàng làng xóm đều được mở mày mở mặt.

– 20 năm trước, cô giáo lớp 1 của tôi từng nói: giá như học sinh nào của cô cũng được như tôi thì tốt biết bao! ; 20 năm sau, cô giáo lớp 1 của tôi đã nói: giá như học sinh nào của cô cũng được như Nó thì tốt biết bao! .

Tôi buồn nhấp chén rượu cay
Chiều ra bến vắng lá bay xạc xào
Sông quê chảy đến nơi nào
Hồn tôi theo nước chảy vào chân mây…

Ngửa mặt lên trời
Lại nhớ Nó và Tôi thời xưa: “Đôi đứa đôi nơi…ngày đầu tiên biết tin nhau là tin cuối…chát cay đầu môi chiều khu chiến mưa sụt sùi…nhìn trong lòng giấy nét quen xưa nghiêng đổ gãy, nó đi nhưng còn đấy…” (trích lời ca khúc Nó và Tôi – sáng tác Song Ngọc)