Làng Kỳ có cá chết

Mấy hôm nay làng Kỳ có biến. Số là làng Kỳ có cái ao hợp tác xã, không biết sao dạo gần đây cá trong ao bỗng nhiên chết hàng loạt rất khó hiểu. Xưa nay thi thoảng cá cũng chết, nhưng chết lẻ tẻ, chủ yếu do ăn phải xác chó, xác mèo và xác chuột của các hộ gia đình văn hóa vứt xuống. Nhưng đận này cá chết tập thể, nên dân làng bồn chồn lo lắng không yên.

Ngay lập tức tại hội nghị chè bồm, nhiều giả thuyết được đưa ra. Cụ Bá chép miệng bảo “Với tư cách một nhà hải dương học kinh niên, tôi đoán rất có thể do lão Hoành đổ móng nhà ngay sát mép nước khiến cá bị stress rồi lăn quay ra chết vì sang chấn tâm lý”.

Ý kiến cụ Bá đưa ra được rất nhiều bà con ủng hộ, có người khen cụ đúng là trên thông thiên văn, dưới tường ao cá, chuyện đéo gì cụ cũng biết, nai cụ! Mụ Lý Toét nghe xong trề môi “Cụ Bá ạ, cụ ngu thì cũng ngu nó vừa thôi. Đổ móng nhà thì liên quan gì đến việc cá chết?”.

Bị dồn, cụ Bá đỏ mặt lúng búng thanh minh “Thì tôi gúc gồ trên mạng rồi chém thế, đúng thì đúng, chả đúng thì thôi, làm đéo gì bẻ nhau kinh thế?”

Đang râm ran bàn tán, chợt anh cu Hai bỏ điếu cày đứng lên nói “Mọi người có để ý đến cái mương thoát nước của thằng Phèo không? Tôi là tôi rất nghi nó xả trộm nước thải xuống ao. Nhà nó đóng than tổ ong, mà than tổ ong thì biết rồi đấy, cực kỳ độc hại. Với tư cách một chuyên gia từng công tác lâu năm trong viện thần kinh trung ương, tôi quả quyết chất ô xít các bon và lưu huỳnh trong than tổ ong chính là nguyên nhân khiến cá chuối, cá trê và cá mài mại trong ao chết hàng loạt!”

Cá chết hàng loạt

Cá chết hàng loạt

Cả làng trợn tròn mắt, “á” lên một tiếng đầy kinh hãi. Các cụ phụ lão nhất loạt đập bàn bày tỏ thái độ quan ngại. Cụ Chánh gay gắt “Phải rồi, chính nó, thằng Phèo chứ còn ai vào đây nữa! Đề nghị tối nay cho các cháu trẻ trâu mang 2 thùng mắm tôm trộn dầu thải đến đổ vào nhà nó cho tôi!”

Cụ Chánh vừa dứt thì đồng chí an ninh thôn ngồi lẫn trong đám chè bồm, cười khẩy bảo “Các cụ không được manh động. Các cụ biết đồng chí Phèo là ai không mà dám ném mắm tôm? Mà các cụ có chắc cá chết là do nước thải xỉ than tổ ong của nó, à quên của đồng chí ấy không?”

Đám đông xôn xao. Bỏ mẹ rồi, thằng lưu manh ấy là dân ngụ cư, bố nó nghe bảo là dân giang hồ cộm cán làng bên. Nó về thuê mảnh đất sát ao làng chưa được 2 năm, hợp đồng ký tá đầy đủ, dây vào nó khác gì trứng chọi đá?

Ấy là các cụ nghĩ thế nên đâm ra gờn gợn. Trong khi chờ kết luận chính thức của đội vệ sinh môi trường, các cụ cử ngay đám trai làng lặn xuống đáy ao xem xét tình hình. Chiều đấy, đội thợ lặn ôm can nhựa loại 20 lít, hì hục ngụp lặn. Nửa tiếng sau một thợ lặn ngoi lên cho biết bên dưới quả là có đường ống thoát chất thải của gia đình thằng Phèo thật. Thằng này thậm chí thải cả phân lợn xuống ao thông qua 2 ống nhựa Tiền Phong loại phi 60.

Sau khi phát hiện ra đường ống xả thải của Phèo, trong làng không ai dám xuống ao giặt chăn chiếu, tăm rửa và đánh dậm nữa. Đội thả lưới, đánh dậm và kích điện… chuyển đổi ngành nghề sang nhặt lon bia, vỏ chai, sắt vụn dưới đáy ao. Làng Kỳ trở nên xơ xác, tiêu điều, những khuôn mặt thẫn thờ chiều chiều chỉ biết ngồi xổm đuổi ruồi, ánh mắt tuyệt vọng nhìn ra ao hợp tác xã.

Trong lúc không biết nên xuống ao và ăn cá nữa hay không, chờ kết luận của đội vệ sinh môi trường thì lâu quá, mụ Lý Toét đội nón đến thẳng nhà trưởng thôn xin ý kiến chỉ đạo.

“Dạ, dân làng cháu hoang mang lắm rồi thưa cụ! Xin cụ cho bọn cháu lời khuyên là nên mần chi bây giừ?”

Nhấp ngụm chè ngoại, trưởng thôn ôn tồn bảo: “À các chị đừng lo, cá còn sống thì cứ mua nhúng lẩu ăn cho sướng mồm; nóng quá thì cứ nhảy xuống ao mà tắm. Răng phải xoắn!”

Mụ Toét nghe xong đập đầu cảm ơn, đoạn quay về mách lẻo với dân làng Kỳ. Dân làng Kỳ vui lắm. Vậy là kể từ nay có thể yên tâm đánh dậm, giặt chiếu và ăn cá mài mại vô tư như lời trưởng thôn nói. Một trai làng lập tức gọi điện nhà trưởng thôn bày tỏ sự biết ơn sâu sắc, đồng thời xin biếu ít rô phi cho vợ trưởng thôn kho nghệ.

Trưởng thôn lúng búng cười trừ: “Hehe, tui nói là nói rứa thôi chớ cá rô kho nghệ tui không có hạp, ăn vô toàn bị dị ứng”.

“Dạ, rứa thì mời bác chiều nay ta cởi truồng xuống ao tắm phát cho mát bác hè!”

Trưởng thôn cười khe khe nói: “Rồi rồi! Tui sẽ tắm, nhưng chưa biết khi mô. Tạm thời bà con cứ mạnh dạn tắm đi, trâu làng ta vẫn tắm suốt, có thấy con mô chết mô mà lo”.

Vậy là dân làng Kỳ yên tâm. Từ nay có ai ngộ độc cá, hay suy hô hấp, lên cơn co giật vì tắm nước ao làng thì đã có trưởng thôn lo.

Hoan hô trưởng thôn!